Gay công sở đi khách sạn sau giờ làm

Thư lắp bắp:
“Dạ, không, em không biết, chắc tình cờ thôi,” lòng rối như mây mờ ngoài trời,” Hắn theo mình làm gì, có Hoàng ở đây, phải làm sao?” Hoàng gật: “Ừ, chắc vậy,” nhưng tay anh siết nhẹ tay cô, không nói thêm, ánh mắt đượm chút bất an. Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư. Cô ngồi dậy, tay siết chặt tấm chăn, tự nhủ: ” Mình thật tệ, thật xấu hổ khi đối diện với chồng và con, không thể để dục vọng kéo mình xuống thêm,” nhưng lòng cô như bóng mây ngoài kia – mờ mịt, khó nắm bắt.Điện thoại trên bàn rung nhẹ, màn hình sáng lên tin nhắn từ Nam, giọng điệu khác hẳn: “Thư, anh xin lỗi chuyện hôm qua, anh không muốn ép em, chỉ muốn gặp em nói chuyện rõ ràng, trưa nay công viên gần nhà em nhé, không clip, không uy hiếp, anh hứa.” Thư nhìn dòng chữ, ngón tay lướt qua màn hình, do dự: “Hắn đổi giọng rồi, gặp lần cuối